Thứ Tư, 27 tháng 12, 2017

VẪN MỘT TÌNH YÊU THƯƠNG....

Tôi về đến nhà vào lúc 7 giờ tối hôm qua. Không khí Bắc Giang khá là lạnh. Nó lạnh hơn rất nhiều so với thời tiết ngoài Hà Nội. Ngày hôm nay tôi ở nhà cả ngày và một mình. Bởi vì trờ hôm nay mưa dầm tầm tã, không ngớt. Bao nhiêu kế hoạch tối qua vạch ra rằng đi đâu và làm gì coi như đổ bể. Đáng ra, ngày hôm nay tôi định lên thưm bà ngoại. Bà tôi chân bị đau, nguyên nhân do tràn dịch. Tuy nhiên trời mưa đã làm hỏng mọi thứ vạch ra. Đôi lúc trong tôi phảng phất suuy nghĩ: Liệu trời mưa có phải vấn đề không? Chị gái tôi làm tăng ca về rất là muộn. Trời mưa và rất lạnh. Cảm thấy thật thương chị. Về đến nhà là chị gọi ngay cho mẹ tôi, cùng với đó là những lời hỏi thăm đến mẹ, đến tôi, đến bé Khánh Ly đã ăn cơm chưa... Chị gái tôi luôn là vậy. Chị ấy rất giống bố tôi. Tình cảm không hề thể hiện ngay bằng lời nói. Có vẻ nó rất khó sao? Hay điều gì khiến cho những lời có cánh không thể thoát ra... Do gen di truyền... Do khác biệt tuổi tác... Hay do điều vô hình gì...? Cuối cùng, vẫn là một tình cảm gia đình tại đó. Tôi vẫn cần sớm hoàn thành công việc gỡ băng. Đêm nay sẽ lại là một đêm lạnh dài. Bắc Giang, mùa đông, ngày 27/12/2017

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

Huyen Ngo Template by Ipietoon Cute Blog Design