Thứ Ba, 17 tháng 5, 2016

NGÀY 2, KÌ ÔN THI MÔN CHUNG


2 tuần ôn thi căng thẳng từ ngày 16/05/2016-29/05/2016.

Một ngày nữa lại kết thúc. Hôm nay tôi có nhiều chuyện để cười…

Những cánh hoa bằng lăng tím dịu dàng cùng những bông phượng vĩ đỏ rạo rực đã nở rộ khắp nẻo đường Hà Nội. Và Nhân văn cũng vậy. Thật tuyệt vời và si mê! Sau một ngày dài mệt nhoài trên giảng đường Đại học; tôi lại đi tìm khoảng lặng trên trời xanh. Ngẩng mặt nhìn trời cao, bất chợt, trong ánh mắt của tuổi 18 là cả một vầng hào quang của tuổi trẻ. Đó là vẻ đẹp của những sắc hương, vẻ đẹp của tuổi trẻ người con gái. Một mùa hoa bằng lăng tím; một mùa hoa phượng vĩ đỏ lại bắt đầu...Đã chớm hè rồi! Ngắm nhìn những chặng hoa bằng lăng tím đan xen rạo rực cánh phượng đỏ thì hiếm có ai lại không vội vàng trao cho cuộc đời một nụ cười hạnh phúc…
Hạnh phúc…

Hóa ra hạnh phúc thật giản đơn. Hạnh phúc chẳng phải những gì cao xa trong vũ trụ này. Mà hạnh phúc lại ngay chính trong tâm ta. Hạnh phúc bắt nguồn từ những điều thật nhỏ nhoi, xung quanh chúng ta, trong tâm hồn chúng ta. Ngày hôm nay, tôi đã thật sự hạnh phúc khi ngẩng mặt lên trời ngắm nhìn những cánh hoa bằng lăng tím tô đậm cả góc trời. Hơn nữa, những bông hoa bằng lăng tím lại bẽn lẽn quyện vào từng chùm phượng đỏ trong sân trường. Đẹp lại càng đẹp. Màu sắc có gì đạt đến độ tinh tế tự nhiên. Ngẫm rằng, nếu là một nhiếp ảnh gia thì tôi sẽ chẳng bỏ lỡ một góc ảnh tuyệt mĩ vậy.Màu tím thủy chung của bằng lăng hòa vào màu đỏ đằm thắm của phượng vĩ đã tạo nên một bức tranh vô tuyệt mĩ mà mẹ thiên nhiên ân ái trao tặng cho loài người.

Hạnh phúc…thật giản đơn. Cuộc sống thật tươi đẹp! Những mệt mỏi của ngày hôm nay trong tôi dần tan biến bởi những niềm vui nhỏ nhoi đó. Thêm một ngày trôi qua, tôi lại nhận ra thêm được một giá trị cho mình, thêm một chút trưởng thành hơn. Tôi đã rèn rũa mình từng ngày, bởi tôi muốn biết rằng khi tôi đạt đến độ tuổi 25 của cuộc đời, thì tôi đã tích lũy cho mình được những gì? Tôi đã trưởng thành chưa? Tôi đã có được một tuổi trẻ đáng nhớ chưa?

Chính vì vậy…

Tôi sẽ không ngừng cố gắng từng ngày. Tôi sẽ không ngừng phấn đấu xây dựng những giá trị cho bản thân. Cứ mỗi ngày nhận ra được một chút như vậy..thật tuyệt vời. Cảm ơn cuộc đời… khi mà cái tôi phải trả giá là thời gian..là tuổi trẻ…là những cảm xúc…là những lo lắng của mẹ cha… thì cái tôi thu được sẽ là những giá trị cuộc sống. Chắc chắn rằng, những cú ngã đầu đời vẫn đang chờ, dình dập xô ngã tôi bất cứ lúc nào. Nhưng tôi nhận thức được để rồi sẵng sang đón nhận nó sẽ tốt hơn không có sự chuẩn bị. Đúng không? Chính tôi ơi!


Hà Nội, một ngày hè nóng bức, 17/05/2016

Thứ Hai, 16 tháng 5, 2016

BỘ ẢNH KHI TÔI 18

Ngày Lễ Phật Đản Tại Chùa Hương Sơn

Tôi Tại Chùa Hương Sơn

Hoa Đồng Tiền Tại Chùa Hương Sơn






Tôi-Sinh viên năm 1 Tại Trường ĐHKHXHNV


NGÀY 1, KÌ ÔN THI MÔN CHUNG

2 tuần ôn thi căng thẳng từ ngày 16/05/2016-29/05/2016.

Viết cho ngày 16/05/2016…

1 giờ 22 phút… Gửi nỗi buồn vào gió…

Một ngày nữa đã trôi qua. Hôm nay tôi có nhiều chuyện buồn.

Sáng,  tôi cũng không ôn được mấy kiến thức so với những hôm trước. Trong 2 tuần này tôi cần phải tăng tốc, lao về đích. Tôi sẽ thi kết thúc học phần 6 môn học và điều tệ hại là các môn đó đa số “ngập não” lý thuyết. À! Tôi đã quên rằng mình đang học một trường về khoa học xã hội, nên vẫn để bản thân bị sốc trong mớ lý thuyết. Tôi giật mình nhận ra: Tôi vẫn chưa có được thủ thuật để ôn thi những môn lý thuyết này…

Còn 2 tuần nữa tôi sẽ thi môn đầu tiên. Mặc dù tôi đã tiến hành ôn tập chuẩn bị cho kì thi từ đầu tháng 5. Nhưng, tôi nghĩ rằng nó hoàn toàn không ăn thua gì. Đến ngày hôm nay thật sự nhận thấy bản thân rất đang có sự hoang mang. Kì này, tôi đặt ra mục tiêu giành được học bổng cho sinh viên thường niên và mẹ tôi cũng rất kì vọng vào tôi. Khoản tiền học bổng đó sẽ giúp tôi chi trả học phí cho kì học tiếp theo. Và một sự thật là gia đình tôi cũng rất khốn khó về mặt tài chính. Thật sự tôi cần đặt ra áp lực cho mình. Tôi vẫn thiếu đi tính kỉ luật bản thân…

Chiều, tôi đi học môn “Các phương pháp nghiên cứu khoa học” và thật sự thì điểm số bài giữa kì của tôi hơi tệ. Điều đó, đồng nghĩa là: Tôi sẽ phải học cật lực hơn để không rớt bài thi cuối kì. Không thì, mục tiêu nhỏ học bổng kì này coi như tan tành mây khói. Kì 1 của năm học tôi đã để rớt rồi, tôi không hề muốn điều đó sẽ lặp lại ở kì học này.
Việc giành học bổng với tôi rất quan trọng. Nó không chỉ vì số tiền sẽ trang trải học phí cho tôi. Mà còn vì mục tiêu to to sau khi tốt nghiệp đại học của tôi. Giấc mơ thực hiện sứ mệnh cuộc đời tôi. Tôi cần tìm ra giải pháp cho chính mình! Tôi không thể để mọi chuyện cứ diễn biến xấu như vậy. Con đường học vấn này phải có chỗ cho tôi chứ. Ước mơ ấy sẽ thành hiện thực thôi. Tôi tự nhủ lòng: Phải kiên trì, đi đến mục tiêu.

Việc học hành ngày hôm nay có sự không vui như vậy đấy…

Tối, tôi lại nói chuyện với mẹ như thường lệ. Hôm nay, tôi nhận được tin mẹ muốn cho bố đi cai rượu. Bà ấy nói với tôi rằng: Bà muốn khi tôi được nghỉ hè thì về chăm sóc bố trong khoảng thời gian đó. Nước mắt tôi lăn dài. Sao tôi lại khóc? Đó là việc tốt mà. Tôi không biết. Có thể đó là giọt nước mắt hạnh phúc ấy. Cho dù, mọi việc vẫn còn rất gian truân. Nhưng, có người thân bên cạnh thì đại dương sâu thẳm cũng có thể vượt qua thôi. Tôi tự nói với chính mình rằng: Tôi sẽ là chỗ dựa cho gia đình, nên tôi phải mạnh mẽ hơn. Tôi cần phải đặt niềm tin, cuộc sống gia đình tôi sẽ tốt đẹp hơn.

Khuya, tôi nói chuyện với một người bạn tôi quen qua mạng xã hội. Tự dưng trong lòng không biết là cảm thấy có chút gì đó bang khuâng, hụt hẫng quá. Bạn ấy sắp tới sẽ thi tuyển vào một trường Đại học ở Mỹ, tương lai đang trải một con đường thênh thang cho bạn. Hơn nữa, bạn còn có một người anh tài giỏi luôn kề vai sát cánh, động viên, để bạn có thể cất cánh tốt nhất trên đường băng của cuộc đời. Trái ngược, tôi chỉ có một mình. Tôi chỉ có một mình chiến đấu đơn phương độc mã. Tôi khác bạn. Có vẻ như con đường này tôi phải tự sải  bước một mình. Con đường này, tôi tự thực hiện sứ mệnh của cuộc đời, tự an ủi, động viên. Có thể, may mắn của tôi đang đợi đến thời điểm đơm hoa. Có thể, tôi cần tôi luyện thêm trước khi cất cánh. Điều duy nhất tôi tin rằng: Sau khi giấc mơ viên mãn, tôi quay lại nhìn con đường tôi đã qua thì tôi sẽ là người hạnh phúc nhất trần đời.
Mỉm cười thôi. Xin gửi nỗi buồn của ngày hôm nay vào gió… Để ngày mai lại tiếp tục cười và chiến đấu…

Hà Nội, ngày 16/05/2016


Thứ Năm, 12 tháng 5, 2016

GỬI EM ...SUY NGHĨ


Mặt trời đang tỏa nắng kìa em... Hít một hơi thật sâu, mỉm cười và đi về phía mặt trời.
Em sẽ hạnh phúc hơn khi em suy nghĩ mạnh mẽ hơn…
Tôi không hề ý thức rằng, tôi sẽ nhớ lại những kỉ niệm thiếu niềm vui mà tôi đã trải qua trong quá khứ. Nhưng có vẻ như vô thức khi tôi đã không kiểm soát được những kí ức đó khi nghe em nói về những suy nghĩ của mình. Suy nghĩ của một cô bé đang tìm kiếm sự trưởng thành… Tôi, tôi không nói rằng tôi đủ trưởng thành để đưa ra lời khuyên cho em. Tôi chỉ đưa ra những lời chia sẻ với em từ cuộc sống của tôi. Vì em có phần giống tôi. Tôi nhìn thấy cuộc sống của tôi trong cuộc đời của em.
Em có biết vì sao tôi chọn trưởng thành sớm không?
Trưởng thành ở đây là trong cách suy nghĩ, trong cách tư duy, trong cách sống.
Vì tôi sợ hai chữ “thời gian” lắm rồi. Thời gian cứ lẳng lặng trôi, trong khi tôi cứ vẩn vơ quanh nỗi sợ sao? Thời gian cứ lặng lặng trôi, trong khi tôi cứ vẩn vơ quanh những ham vui của tuổi trẻ sao? Thời gian cứ lẳng lặng trôi, trong khi tôi chưa kịp sống trọn vẹn cuộc đời này sao? Không. Thời gian ngắn lắm, nên tôi không muốn hoài phí.
Tôi còn nhiều ước mơ đang chờ đợi, ngóng trông tôi lắm. Tôi đâu dư thời gian để mà giận hờn, ghen ghét một ai đó nữa. Tôi đâu dư thời gian để người ta cứ tiếp tục làm tổn thương trái tim tôi nữa. Em biết không? Với họ, nếu họ không có một vị trí quan trọng trong cuộc đời mình, thì họ không có quyền làm tồn thương bản thân mình. Em đừng cảm thấy đau khổ với những con người như thế. Bởi cuộc đời này không có trách nhiệm đối xử tốt với em, mà sẵn sàng tệ bạc với em, xô em ngã, làm tổn thương em. Đó là điều hết sức bình thường, nên học cách làm quen với nó.
Còn những người có vị trí quan trọng trong cuộc đời mình lại làm tổn thương mình thì sao? Thật tệ. Chắc khi đó em sẽ cảm thấy mọi thứ thật đen tối nhỉ? Cảm thấy như cả thế giới sụp đổ lên khối óc em, trái tim bé bỏng tan nát và đau nhói. Đúng không em? Nhưng đó cũng không quan trọng lắm đâu. Dù đó là vô thức hay có sự nhận thức. Đừng trách móc họ và đổ lỗi cho bất kỳ ai đã không yêu thương mình. Cũng bởi có thể cuộc đời họ cũng từng có những nỗi đau, nên họ không ý thức rằng đã vô tình gieo nỗi đau ấy vào tiềm thức của người khác. Cũng có thể họ thật sự không tốt. Điều quan trọng là hãy học cách yêu thương bản thân mình. Đừng tệ bạc với chính bản thân mình. Vì bản thân mình không có lỗi. Sẽ thật có lỗi khi làm tổn thương chính bản thân mình. Hiểu không em?
Hãy nhớ: Dù cuộc sống này, có ai làm tổn thương mình đi chăng nữa thì hãy tha thứ cho họ. Hãy học cách bao dung. Hãy mỉm cười và cám ơn họ bởi họ đã thêm cho mình viên gạch để nhanh xây dựng sự trưởng thành hơn. Thế thôi! Em sẽ mạnh mẽ hơn, hạnh phúc hơn, cảm thấy bình yên hơn…
Em có biết vì sao tôi mạnh mẽ hơn nhiều không?
Khi tôi thất vọng; tôi buồn; tôi khóc; tôi giận hờn… Tôi lại tự xoa dịu trái tim tôi và tôi nghĩ về gia đình tôi-điểm tựa trong cuộc sống của tôi. Tôi nghĩ về trách nhiệm của mình. Tôi đâu được phép sống ích kỷ cho riêng tôi được. Tôi thấy rằng tôi được hưởng rất nhiều may mắn hơn nhiều người thân của tôi. Tôi sẽ không còn cảm giác cô đơn, cảm giác một mình nữa.
Vì vậy nên em đừng khóc. Tôi đã hoài phí rất nhiều nước mắt vì những chuyện tôi từng tổn thương. Tôi không muốn em cũng như tôi. Nước mắt của con gái rất đáng quý. Có rơi nước mắt thì cũng hãy là những giọt nước mắt hạnh phúc, chứ không phải là những nỗi đau đâu em. Hiểu được điều đó thì em sẽ mạnh mẽ hơn. Hãy cố gắng thực hiện những mục tiêu của cuộc đời mình. Hãy cố gắng sống một tuổi trẻ trọn vẹn. Hãy cố gắng làm cho bản thân hạnh phúc và cho nhiều người hạnh phúc. Như thế những sóng gió đã qua chỉ là lộ phí để em mua sự trưởng thành, hạnh phúc và bình yên thôi.
Hà Nội, ngày 13/05/2016, ngày thêm sự trưởng thành...
 

Huyen Ngo Template by Ipietoon Cute Blog Design