2 tuần ôn thi căng thẳng từ ngày 16/05/2016-29/05/2016.
Một ngày nữa lại kết
thúc. Hôm nay tôi có nhiều chuyện để cười…
Những
cánh hoa bằng lăng tím dịu dàng cùng những bông phượng vĩ đỏ rạo rực đã nở rộ
khắp nẻo đường Hà Nội. Và Nhân văn cũng vậy. Thật tuyệt vời và si mê! Sau một
ngày dài mệt nhoài trên giảng đường Đại học; tôi lại đi tìm khoảng lặng trên trời
xanh. Ngẩng mặt nhìn trời cao, bất chợt, trong ánh mắt của tuổi 18 là cả một vầng
hào quang của tuổi trẻ. Đó là vẻ đẹp của những sắc hương, vẻ đẹp của tuổi trẻ
người con gái. Một mùa hoa bằng lăng tím; một mùa hoa phượng vĩ đỏ lại bắt đầu...Đã
chớm hè rồi! Ngắm nhìn những chặng hoa bằng lăng tím đan xen rạo rực cánh phượng
đỏ thì hiếm có ai lại không vội vàng trao cho cuộc đời một nụ cười hạnh phúc…
Hạnh phúc…
Hóa
ra hạnh phúc thật giản đơn. Hạnh phúc chẳng phải những gì cao xa trong vũ trụ
này. Mà hạnh phúc lại ngay chính trong tâm ta. Hạnh phúc bắt nguồn từ những điều
thật nhỏ nhoi, xung quanh chúng ta, trong tâm hồn chúng ta. Ngày hôm nay, tôi
đã thật sự hạnh phúc khi ngẩng mặt lên trời ngắm nhìn những cánh hoa bằng lăng
tím tô đậm cả góc trời. Hơn nữa, những bông hoa bằng lăng tím lại bẽn lẽn quyện
vào từng chùm phượng đỏ trong sân trường. Đẹp lại càng đẹp. Màu sắc có gì đạt đến
độ tinh tế tự nhiên. Ngẫm rằng, nếu là một nhiếp ảnh gia thì tôi sẽ chẳng bỏ lỡ
một góc ảnh tuyệt mĩ vậy.Màu tím thủy chung của bằng lăng hòa vào màu đỏ đằm thắm
của phượng vĩ đã tạo nên một bức tranh vô tuyệt mĩ mà mẹ thiên nhiên ân ái trao
tặng cho loài người.
Hạnh
phúc…thật giản đơn. Cuộc sống thật tươi đẹp! Những mệt mỏi của ngày hôm nay
trong tôi dần tan biến bởi những niềm vui nhỏ nhoi đó. Thêm một ngày trôi qua,
tôi lại nhận ra thêm được một giá trị cho mình, thêm một chút trưởng thành hơn.
Tôi đã rèn rũa mình từng ngày, bởi tôi muốn biết rằng khi tôi đạt đến độ tuổi
25 của cuộc đời, thì tôi đã tích lũy cho mình được những gì? Tôi đã trưởng
thành chưa? Tôi đã có được một tuổi trẻ đáng nhớ chưa?
Chính vì vậy…
Tôi
sẽ không ngừng cố gắng từng ngày. Tôi sẽ không ngừng phấn đấu xây dựng những
giá trị cho bản thân. Cứ mỗi ngày nhận ra được một chút như vậy..thật tuyệt vời.
Cảm ơn cuộc đời… khi mà cái tôi phải trả giá là thời gian..là tuổi trẻ…là những
cảm xúc…là những lo lắng của mẹ cha… thì cái tôi thu được sẽ là những giá trị
cuộc sống. Chắc chắn rằng, những cú ngã đầu đời vẫn đang chờ, dình dập xô ngã
tôi bất cứ lúc nào. Nhưng tôi nhận thức được để rồi sẵng sang đón nhận nó sẽ tốt
hơn không có sự chuẩn bị. Đúng không? Chính tôi ơi!
Hà Nội, một ngày hè
nóng bức, 17/05/2016
0 nhận xét:
Đăng nhận xét